末風(fēng)

詞語解釋
末風(fēng)[ mò fēng ]
⒈ ?猶遺風(fēng)。
引證解釋
⒈ ?猶遺風(fēng)。
引《后漢書·崔駰傳》:“庶明哲之末風(fēng)兮,懼《大雅》之所譏。”
李賢 注:“《詩·大雅》曰:‘既明且哲,以保其身。’”
《宋書·隱逸傳·王弘之》:“弘之 四年卒,時年六十三。 顏延之 欲為作誄,書與 弘之 子 曇生 曰:‘君家高世之節(jié),有識歸重,豫染豪翰,所應(yīng)載述。況僕託慕末風(fēng),竊以敘德為事,但恨短筆不足書美。’”
分字解釋
※ "末風(fēng)"的意思解釋、末風(fēng)是什么意思由飛鳥成語網(wǎng)-成語大全-成語故事-成語接龍-成語造句-成語出處漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- fēng gé風(fēng)格
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- mò nián末年
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- lǐ mò理末
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- fēng xiǎn風(fēng)險
- jì mò季末
- jié mò結(jié)末
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂
- fēng yǔ tóng zhōu風(fēng)雨同舟
- liú fēng yí jì流風(fēng)遺跡
- wēi fēng lǐn lǐn威風(fēng)凜凜
- fēng shēng hè lì風(fēng)聲鶴唳